Chúng tôi rất vui khi các bạn đến với Website . Các bạn đang theo dõi tryện Không Phụ thuộc thể loại thuộc tập truyện của tác giả Unknown đang thu hút độc giả hiện nay. https://dtruyen.club luôn cung cấp và cập nhập đầy đủ các thể loại truyên hot nhất hiện nay, hiện tại bộ truyện Không Phụ đang được cập nhập mỗi ngày gửi đến các bạn độc giả.
Tác giả: Tắc Mộ
Thể loai: Cổ đại, ngược, SE chÃnh văn, HE ngoại truyện...
Editor: Tây An
Văn án
Tuổi tôi đã không còn nh�, ngấp nghé ba mươi.
Dùng mạng tôi, đổi lấy mạng của một thiếu nữ Khúc Mị mư�i sáu, cũng đáng giá.
Nhưng tôi từ đầu đến cuối đ�u không nghĩ ra.
Tôi và Chung Trần yêu nhau hơn mư�i năm, gần bằng cả tuổi Khúc Mị.
Tôi cùng chà ng già nh thiên hạ, nhìn chà ng ngồi lên ngai và ng kia.
Nói buông là buông, chà ng là m sao cam lòng đây.
_
Không dám nhớ, lại khó quên. Chẳng nhớ cảnh xuân thuở thiếu niên.
L�i tác giả: “Thì, không phải truyện trùng sinh, đã là cảnh xuân “cũ� rồi, thì còn trùng sinh cái gì nữa, cũng không phải tra nam tiện nữ, tôi cam đoan–“
_____
Tôi yêu ngư�i, lại muốn giết ngư�i; ngư�i yêu tôi, lại muốn hại tôi
nhiá»�u năm váºy rồi, giữa chúng ta còn lại gì là tháºt đây?
…
Từ l�i th� sống chết không phụ đến lợi dụng ruồng rẫy lẫn nhau
ba ngà n sợi tơ tình, là ai từng nói bạc đầu chẳng r�i xa
yêu là độc, háºn cÅ©ng là độc, trừ sạch tình độc, hóa ra chỉ còn lại nhá»› mãi không thể quên, sinh tá» Ä‘á»�u bi ai.
____
Nà ng vốn là dược nhân, là ngá»�n cá»� dại tuỳ tiện nÆ¡i sÆ¡n dã tái ngoại, song vừa gặp Chung Trần lại nhỡ nhà ng cả Ä‘á»�i, trở thà nh Hoà ng háºu nương nương ba ngà n sá»§ng ái tại má»™t thân.
Khi Ä‘oạn lịch sỠđẫm máu kia bị vạch trần, nà ng từ ngà n vạn yêu chiá»�u rÆ¡i xuống trong mây, từ đây chỉ cưá»�i đã là xa xỉ, háºn thù trở thà nh nhu yếu phẩm trong cuá»™c sống nà ng. TÃnh toán, lợi dụng, giả ngu, mưu đồ trong triá»�u ngoà i triá»�u, từng bước ép sát.
Nà ng coi mạng mình như thẻ đánh bạc “Ta lấy máu thay máu cứu chà ng ba lần, chà ng có bằng lòng trả ta một lần hay không?�
Hắn lại cay đắng cư�i nói: “Ta vốn lẻ loi cô độc, gặp nà ng, mới có ngư�i thân, nếu muốn lấy đi, có gì mà không thể?�
Nhưng cuối cùng ngưá»�i tÃnh trá»�i tÃnh lại không tÃnh được lòng mình, cuối cùng là nà ng thua vốn liếng cuối cùng cá»§a mình.
“Có ngưá»�i nói, tu trăm năm được Ä‘i cùng thuyá»�n, tu ngà n năm được chung gối ngá»§. Tôi không biết tôi và Chung Trần từng tu bao nhiêu năm. Nhưng tôi khẩn cầu, giữa dòng thá»�i gian vô thá»§y vô chung. Duyên pháºn giữa tôi và Chung Trần, Ä‘á»�i nà y, vÄ©nh viá»…n hết Ä‘i thôi, từ nay vá»� sau, dù là Thiên SÆ¡n sụp đổ, hay là Giang hải cạn khô, bãi bể nương dâu, tôi và chà ng, sẽ không còn gặp nhau nữa.â€�